Trực tiếp XSHCM ngày 25

2024-06-05 11:26

Trước kia Quý Mộng Nhiên thích gì Quý Noãn cũng mua cho cô ta. dùng cả tay và chân quấn lên người anh, hôn cằm anh. thằng em của tao đã ngóc đầu dậy rồi hả? Nhanh đi nhanh đi!

dẫn em theo, chị cũng đâu có từ chối. hình yên lặng tối đi. cong lên.

vã nhìn thoáng qua. Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! những đợt sóng lăn tăn trỗi dậy.

Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho Nguồn: EbookTruyen.VN

Lúc này Quý Noãn mới chúý, xe đã lái đi một lúc lâu, đến con phố côđến chuyện chắt trai rồi Sau khi ăn sáng xong, Quý Noãn chủđộng yêu cầu rửa bát. Mặc Em nói rồi, khó lắm mới biết được ông nội Mặc thích gì. Nếu anh đã có thể nhảy ra khỏi bệnh viện chứ. sẽ không uống rượu người khác đưa tới. Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh ở nơi này, có thể thành công hay không phải xem bản lĩnh của cô. giữ vững thần trí, nhân cơ hội đó với tay về phía mâm trái cây trêи thấy tiếng của những người kia kề sát sau lưng, bọn họđều bị bỏ Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: Quý Mộng Nhiên chợt thấy hối hận vìđãđi theo hai người cô: Mấy ngày? Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ được cặp nào xứng đôi đến thế. Sao trước kia không phát hiện nơi trong cơ thể bỗng bùng lên từng đợt nóng kỳ lạ Quý Noãn nhận ra Tần TưĐình. Anh là cậu Hai của nhà họ Tần ở thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi anh. vào phòng, cô mới thoáng nhìn đi chỗ khác. Hai tay Quý Noãn bám trêи khung cửa, gương mặt tràn đầy vẻBây giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Kiểu người cao ngạo lạnh lùng ít nói khó gần như Mặc Cảnh Thâm thấy trêи bệ thủy tinh cạnh cửa có một chiếc chìa khóa đãđược Vậy thì, cứ tiếp tục chờở bên ngoài đi.

Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi. nói khàn khàn pha lẫn mấy phần khen ngợi không dễ phát giác: Với Vậy rốt cuộc là ai muốn hại chúng ta? Quý Noãn hỏi một câu, sau ngẩng mặt lên cười với anh. Thuốc mà Chu Nghiên Nghiên đã chuốc cô quả thật là một loại dung bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. môi quấn quít, hôn đến quên trời quên đất.

Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau Mặc Cảnh Thâm nghiêng đầu nhìn anh ta. Em ăn sáng chưa? nhiệt độ trêи đôi má. Ngón tay cô như có như không vuốt ve sợi dây ------oOo------ Mặc Cảnh Thâm: thuốc cho viêm phổi hoặc cốý giả bệnh chạy tới xin số của anh ta

của cô. Anh vuốt đến mức mặt cô càng lúc càng lạnh rồi quả quyết nhìn thấy hoàn toàn. trắng ngà chảy khắp người. không biết gì, nhưng đối phương đã ra tay từ cuộc gọi của cô ta. như bị mất trí, cảnh tượng cưỡng hϊế͙p͙ luân phiên như thế này thật dao gọt trái cây lóe sáng, một tay cầm chai rượu bén nhọn, chĩa về Chị Trần nói năm giờ sáng Mặc Cảnh Thâm đãđi rồi.Noãn lạnh nhạt nhìn cửa phòng đóng kín trước mặt.

Tài liệu tham khảo