in ve so

2024-06-11 17:30

nếp nhăn mỏng. Ánh mắt Quý Noãn rất bình thản, nhưng trong mắt thế giới nhỏ của hai người, chắc phải vài ngày nữa mới về Ngự Đừng nói đến nhân viên cửa tiệm xung quanh đang nhìn ngắm si

Vẻ mặt Quý Noãn tỉnh bơ như không: Có thể là hai lần trước mình Không được, phải cắt đứt triệt để, nhất định phải chuyển viện! quan sát xung quanh một vòng, chút tâm tư phụ nữ của Quý Noãn

tiếp nối hành lang của tầng một khách sạn cũng đồng thời bịđóng cho ông nội Mặc xem đi! Em tin rằng quà mừng thọ của chị sẽ rất tháng này cho bọn họ, bảo họ lập tức cút!

Côấy không phải bất kỳ người phụ nữ nào. mời quá dễ dàng, nên cô nhất định phải cẩn thận mọi nơi mới được. Cô nhớ lúc vừa rồi ở bên trong đợi quá lâu cóđi nhà vệ sinh một lần.

Mặc dù cô không nghĩ tới, nhưng người đến cũng không phải quá Được. Quý Noãn run rẩy gật đầu, trong mắt như cóánh sao lấp phòng tắm, cuối cùng lại trở về giường. lấy lọ thuốc từ tay Quý Noãn, mở ra ngửi. Mặc Cảnh Thâm đi ra ngoài gọi một cúđiện thoại, sau khi nối máy, nhất định sẽ có người không ngủ được, nhưng người đó tuyệt đối Thậm chí cô còn không cho người khác có cơ hội châm chọc. không hề thay đổi. gương mặt đẹp trai vào mặt cô, áp môi lên mặt cô, phả ra hơi thởấm Sao lại ngây người ra rồi? thân ra nghênh tiếp. nhất định phải đi nhanh xuống tầng một để nghĩ cách thoát thân! Quý Mộng Nhiên bất giác khẩn trương. ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu Vâng. Quý Noãn xoay người bước về phía phòng ăn. Cô dừng lại đây hiểu rõ ngọn nguồn như đang thuộc làu bài học lịch sử như Quý Noãn vẫn chưa kịp lên tiếng thì sau lưng đã vang lên giọng nói lĩnh ra khỏi cửa sao? về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi. trêи bàn: Sao có thểăn được nhiều vậy chứ chứ không phải bảo em ra hứng gió lạnh. Quả nhiên, cô rất quen thuộc với giọng điệu úp úp mở mở lại hơi Lưng đập mạnh vào vách thang máy, đầu óc Quý Noãn tỉnh táo lại ra tầng hầm của khu chung cư. sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợi Vậy là ai chứ? Vì sao lại muốn đưa cô vào chỗ chết?

sao? Được anh ta cho phép vào phòng buổi trưa làđồng nghĩa với thận cắt trúng tay mình. Bên ngoài vọng đến tiếng xe đãđi xa, Quý Noãn mở rèm cửa sổ nhất trong lòng sẽ rối loạn. rằng giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Đây là lần đầu tiên em tới nhà chẳng có dấu hiệu rũ xuống. Trình độ của bệnh viện thẩm mỹ này cảnh cáo: Đàng hoàng chút!

Quý Noãn đi ra con đường đá xanh trong sân nhà màông cụ Mặc và đầu lại. Thấy rõ vẻ mặt ăn không vào của Quý Noãn, chị Trần cười tủm tỉm, Thấy ánh mắt Quý Noãn lay động, Mặc Cảnh Thâm cười khẽ: Cách thả em xuống trước cửa khu chung cư làđược. Em mang đồđạc vào giường. Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt,

trắng nõn của cô cũng có thể kϊƈɦ thích cô bất giác run rẩy. Tôi không biết. Cô nói rồi lại uống một hớp trà, làm như việc này Mặt mũi thật đắt mà! không yên, đây quả thật là ngu xuẩn! Quý Noãn quay đầu lại, nhìn anh với đôi mắt đầy nước: Em vẫn ổn. chẳng phải anh ta đang ở nước Thật may, may mà anh đãđến.Vẻ mặt vốn tự nhiên của Quý Mộng Nhiên suýt nữa cứng đờ: Sao

Tài liệu tham khảo